Bài thơ : NẶNG NỢ ƠN THẦY
5 posters
DIỄN ĐÀN LỚP 10C-12C NĂM 1976-1979 TRƯỜNG PT CẤP 3 MỎ CÀY BẾN TRE :: Hình ảnh,Nhạc-Thơ-Văn,Truyện :: Nhạc,Thơ,Văn (tự sáng tác và sưu tầm)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Bài thơ : NẶNG NỢ ƠN THẦY
Tác giả : NGUYỄN HỮU THỤY
Bao nhiêu năm rong ruổi giữa cuộc đời
Nặng nợ ơn Thầy - vai áo bạc
Dẫu có lúc lòng người nghĩ khác
Ta vẫn trọn tình giữ đạo thủy chung.
Nhiều khi sực nhớ - nhớ lạ lùng
Từng khuôn mặt Thầy Cô, trường lớp cũ
Thuộc nằm lòng câu văn bất hủ :
"Nhất tự vi sư, bán tự vi sư"
Thèm đọc lại trang sách giáo khoa thư
Tự thuở ấu thời đã từng quen thuộc
Thương Thầy giáo trường làng chân đi guốc
Dạy lớp vỡ lòng vần ngược, vần xuôi
Không có Thầy tâm trí sẽ lòa, đui
Nhìn cuộc sống khác chi nhìn đêm tối !
Từ kỷ niệm theo chim bay về cội
Khi xa rồi mới thấy đáng yêu hơn
Có lẽ nào ta lại sống vong ơn
Trên chiếc nôi Thầy, ta thành người lớn
Con chữ Thầy ươm trong ta như sức sống
Ta vươn mình... và ta có hôm nay.
Quý biết bao khi được những người Thầy
Bằng tri thức dạy ta điều phải, trái
Bằng nhân nghĩa ta đem ra chứng, giải
Bài toán đời, đáp số : bao dung
Học để làm người biết sống yêu thương
Từ tâm hồn Thầy trắng đêm sao sáng.
Bao nhiêu năm rong ruổi giữa cuộc đời
Nặng nợ ơn Thầy - vai áo bạc
Dẫu có lúc lòng người nghĩ khác
Ta vẫn trọn tình giữ đạo thủy chung.
Nhiều khi sực nhớ - nhớ lạ lùng
Từng khuôn mặt Thầy Cô, trường lớp cũ
Thuộc nằm lòng câu văn bất hủ :
"Nhất tự vi sư, bán tự vi sư"
Thèm đọc lại trang sách giáo khoa thư
Tự thuở ấu thời đã từng quen thuộc
Thương Thầy giáo trường làng chân đi guốc
Dạy lớp vỡ lòng vần ngược, vần xuôi
Không có Thầy tâm trí sẽ lòa, đui
Nhìn cuộc sống khác chi nhìn đêm tối !
Từ kỷ niệm theo chim bay về cội
Khi xa rồi mới thấy đáng yêu hơn
Có lẽ nào ta lại sống vong ơn
Trên chiếc nôi Thầy, ta thành người lớn
Con chữ Thầy ươm trong ta như sức sống
Ta vươn mình... và ta có hôm nay.
Quý biết bao khi được những người Thầy
Bằng tri thức dạy ta điều phải, trái
Bằng nhân nghĩa ta đem ra chứng, giải
Bài toán đời, đáp số : bao dung
Học để làm người biết sống yêu thương
Từ tâm hồn Thầy trắng đêm sao sáng.
nguyenthimo- Siêu Quậy Hạng "Nhẹ"
- Tổng số bài gửi : 2356
Join date : 30/08/2012
Age : 62
Đến từ : Công ty CP In Bến Tre - Thành phố Bến Tre
Re: Bài thơ : NẶNG NỢ ƠN THẦY
THAY VA CHUYEN DO XUA
Lặng xuôi năm tháng êm trôi
Con đò kể chuyện một thời rất xưa
Rằng người chèo chống đón đưa
Mặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều
Bay lên tựa những cánh diều
Khách ngày xưa đó ít nhiều lãng quên
Rời xa bến nước quên tên
Giờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cười
Giọt sương rơi mặn bên đời
Tóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đông
Mắt thầy mòn mỏi xa trông
Cây bơ vơ đứng giữa dòng thời gian...
Nguyễn Quốc Đạt
Lặng xuôi năm tháng êm trôi
Con đò kể chuyện một thời rất xưa
Rằng người chèo chống đón đưa
Mặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều
Bay lên tựa những cánh diều
Khách ngày xưa đó ít nhiều lãng quên
Rời xa bến nước quên tên
Giờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cười
Giọt sương rơi mặn bên đời
Tóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đông
Mắt thầy mòn mỏi xa trông
Cây bơ vơ đứng giữa dòng thời gian...
Nguyễn Quốc Đạt
volan0918971959- Siêu Quậy Hạng "Nhẹ"
- Tổng số bài gửi : 2215
Join date : 16/07/2012
Age : 64
Đến từ : Thị Trấn Mỏ Cày, tình Bến Tre.
Thơ: Ông Lái Đò tg Hiểu Nghĩa.
Suốt cuộc đời người thầy giáo đã dạy bao nhiêu lớp. Bao lớp lớp ra đi nhưng có ít học trò quay về thăm thầy cũ. Cho nên người xưa ví thầy giáo như ông lái đò, đưa biết bao khách sang sông mà được bao người quay lại thăm ông...
Tôi đã gặp một chiều trên bến nước
Ông lái đò ngồi đợi khách sang sông
Gió đưa nhẹ đôi hàng lao lả lướt
Ông lái buồn đưa mắt mỏi mòn trông
***
Một dĩ vãng tự nghìn xưa chiếu dội
Mỗi chiều về sống lại giữa hồn ông
Ông chỉ muốn cuộc đời xưa đen tối
Xóa nhòa đi trong cùng tận đáy lòng
***
Mới ngày nào trên bến sông vắng lạnh
Đời buồn tênh như lỡ một cung đàn
Thuyền đò ông mang nặng sầu cô quạnh
Lặng lờ đưa bao khách lạ sang sông
***
Khách qua đò ngày xưa hờ hững quá
Trả công ông để lại một vài xu
Họ với ông hai cảnh đời xa lạ
Sang sông rồi không một tiếng phân ưu
***
Và cứ thế giòng đời trôi lặng lẽ
Bến ngày xưa tưởng ngủ muôn đời
Ông lái đò trong tuổi già bóng xế
Còn mong gì thấy được ánh hồng tươi
***
Nhưng một hôm ánh hồng lên rực rỡ
Non sông rền một điệu nhạc oai hùng
Giòng sông xưa chuyển mình lên hăm hở
Muôn hoa tươi căng thẳng nhựa sống hùng
***
Ông lái đò giờ đây già yếu lắm
Cũng thấy lòng sống lại tuổi đôi mươi
Hồn rung mạnh trước cảnh đời tươi thắm
Nỗi mừng vui không thốt được nên lời
***
Từ hôm đó bến đò ông sống dậy
Bao nhiêu chiều đã đón khách sang sông
Những người khách không giống ngày xưa ấy
Họ về đây hồn nặng trĩu bên lòng
***
Họ về đây bụi vương trên nếp áo
Đường xa xăm tóc lộng gió tơi bời
Họ đi rồi ông thấy buồn ảo não
Vì họ qua bên ấy một lần thôi
***
Và từ đó bên hàng lao lả lướt
Khách ngày xưa không trở lại sang sông
Nên mỗi chiều thả thuyền theo bến nước
Ông lái buồn đưa mắt mỏi mòn trông.
***
Thuyền đò ông mang nặng sầu cô quạnh
Tôi đã gặp một chiều trên bến nước
Ông lái đò ngồi đợi khách sang sông
Gió đưa nhẹ đôi hàng lao lả lướt
Ông lái buồn đưa mắt mỏi mòn trông
***
Một dĩ vãng tự nghìn xưa chiếu dội
Mỗi chiều về sống lại giữa hồn ông
Ông chỉ muốn cuộc đời xưa đen tối
Xóa nhòa đi trong cùng tận đáy lòng
***
Mới ngày nào trên bến sông vắng lạnh
Đời buồn tênh như lỡ một cung đàn
Thuyền đò ông mang nặng sầu cô quạnh
Lặng lờ đưa bao khách lạ sang sông
***
Khách qua đò ngày xưa hờ hững quá
Trả công ông để lại một vài xu
Họ với ông hai cảnh đời xa lạ
Sang sông rồi không một tiếng phân ưu
***
Và cứ thế giòng đời trôi lặng lẽ
Bến ngày xưa tưởng ngủ muôn đời
Ông lái đò trong tuổi già bóng xế
Còn mong gì thấy được ánh hồng tươi
***
Nhưng một hôm ánh hồng lên rực rỡ
Non sông rền một điệu nhạc oai hùng
Giòng sông xưa chuyển mình lên hăm hở
Muôn hoa tươi căng thẳng nhựa sống hùng
***
Ông lái đò giờ đây già yếu lắm
Cũng thấy lòng sống lại tuổi đôi mươi
Hồn rung mạnh trước cảnh đời tươi thắm
Nỗi mừng vui không thốt được nên lời
***
Từ hôm đó bến đò ông sống dậy
Bao nhiêu chiều đã đón khách sang sông
Những người khách không giống ngày xưa ấy
Họ về đây hồn nặng trĩu bên lòng
***
Họ về đây bụi vương trên nếp áo
Đường xa xăm tóc lộng gió tơi bời
Họ đi rồi ông thấy buồn ảo não
Vì họ qua bên ấy một lần thôi
***
Và từ đó bên hàng lao lả lướt
Khách ngày xưa không trở lại sang sông
Nên mỗi chiều thả thuyền theo bến nước
Ông lái buồn đưa mắt mỏi mòn trông.
***
Thuyền đò ông mang nặng sầu cô quạnh
vangdang- Thành Viên Cấp:
- Tổng số bài gửi : 183
Join date : 23/11/2013
Age : 64
Re: Bài thơ : NẶNG NỢ ƠN THẦY
Bài thơ này được phổ nhạc.
volan0918971959- Siêu Quậy Hạng "Nhẹ"
- Tổng số bài gửi : 2215
Join date : 16/07/2012
Age : 64
Đến từ : Thị Trấn Mỏ Cày, tình Bến Tre.
Re: Bài thơ : NẶNG NỢ ƠN THẦY
Bạn... giận giờ làm admin được rồi đấy chúc mừng ./.
bien0909303499- Thành Viên Cấp:
- Tổng số bài gửi : 382
Join date : 25/01/2012
Age : 63
Re: Bài thơ : NẶNG NỢ ƠN THẦY
Còn 100 bài nữa là chị Lan lên Đội Trưởng rồi, chúc mừng. Nhanh lắm, mỗi ngày vài bài, mỗi bài vài chữ, thêm chút hình, thêm chút nhạc cho có màu sắc.
Nguyễn Phi Hùng- "Siêu Quậy"
- Tổng số bài gửi : 1139
Join date : 07/04/2013
Similar topics
» VẪN CÒN NẶNG OẰN ..
» Nắng có đẹp tới đâu.
» Gửi nắng cho em
» Bài vè có minh hoạ hình ảnh (các Bạn thông cảm, làm từ từ nhen)
» Phổi và Chức Năng của nó.
» Nắng có đẹp tới đâu.
» Gửi nắng cho em
» Bài vè có minh hoạ hình ảnh (các Bạn thông cảm, làm từ từ nhen)
» Phổi và Chức Năng của nó.
DIỄN ĐÀN LỚP 10C-12C NĂM 1976-1979 TRƯỜNG PT CẤP 3 MỎ CÀY BẾN TRE :: Hình ảnh,Nhạc-Thơ-Văn,Truyện :: Nhạc,Thơ,Văn (tự sáng tác và sưu tầm)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|